Sunday, October 23, 2022

MÌNH GIÀ RỒI... (Thúy Nguyễn)

Tác giả: Thúy Nguyễn

Mình già rồi đừng giận nữa nha em
Để bữa cơm thêm đậm đà, tình cảm 
Em cứ vậy nhà sẽ buồn ảm đạm 
Phí làm gì cho giây phút giận nhau...

Cuộc đời này chớp mắt đã đi mau
Chẳng biết ngày nào rời nhau em ạ
Bao ngày qua đã có nhiều vất vả 
Áp lực nặng nề con cái, gạo cơm...

Em hãy cười như thế sẽ đẹp hơn
Nếu giận hờn sẽ không còn đẹp nữa
Khi nguội lạnh chúng ta cần nhóm lửa
Để ngọt ngào, hạnh phúc được đi lên...

Mình già rồi vẫn thích nói ngọt mềm
Đôi tay ấm nắm tay người bên cạnh
Nên em nhé, ngay cả khi em giận
Vẫn nắm chặt tay đừng có buông rời...

Thúy Nguyễn

Saturday, October 1, 2022

Thật thà như đếm

Hai ông Việt Kiều già móm mém nói chuyện với nhau:
- Ông nghĩ thế nào mà rước con bé chưa đầy 20 tuổi qua đây làm vợ?
- Nó rất là thật thà, nên tui mới cưới nó đem qua đây.
- Làm sao ông biết là nó thật thà ?
- Thì lúc trước khi lấy nó, tui có hỏi: "Tại sao em chỉ bắng tuổi cháu nội qua, mà em lại chịu lấy qua ?". Nó nói tại vì nhà nó nghèo quá nên lấy tui cho đỡ khổ.
- Chỉ vì nó than nghèo mà ông cho nó là ... thật thà ?
- Tui cũng thử lòng nó thêm . Tui hỏi nó: "Đưa em qua bển rồi lỡ em bỏ qua đi lấy mấy thằng trẻ cỡ em thì sao ?" Nó trả lời: "Em đợi được, vì sức ông chỉ sống nhiều lắm 6, 7 năm nữa là cùng !".
Tui gặng hỏi nó thêm : " Lỡ 5 năm sau em vào được quốc tịch Mỹ. Em không chịu đợi qua chết, em bỏ qua thì sao? Nó suy nghĩ một lát rồi trả lời : "Nói ông đừng giận nghe, sức ông ở một mình thì sống thêm được 6, 7 năm. Chứ sống chung với em, thì ông thọ được 1 năm là cũng là giỏi lắm rồi! "...

VD